Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 121: Phiên ngoại kết thúc

Khi ba người về lại Đào Hoa trấn, đại tuyết đều đã qua, mà bầu trời, cũng thật sự đang bay tuyết lớn như lông ngỗng. Cách lúc rời đi vào tháng giêng ấy, đã qua suốt 10 tháng. Khi một lần nữa đứng trước tòa cổng thành hơi hiện cũ nát lại thấp bé… Đọc tiếp Sát vách – Chương 121: Phiên ngoại kết thúc

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 120: Phiên ngoại 3

Vốn dĩ chiếu theo ý của Thường đại nhân, huyện lệnh huyện Thanh Hà, là muốn giữ 3 người ở lâu một thời gian, chí ít cũng phải báo nghĩa cử của bọn họ cho bá tánh toàn huyện, cũng phải để mọi người biết được, cứu sinh cơ của toàn cái huyện này đến… Đọc tiếp Sát vách – Chương 120: Phiên ngoại 3

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 119: Phiên ngoại 2

Ba người thương nghị xong rồi, liền phân phó nhà đò cập bờ ở bến tàu huyện Thanh Hà kia, tuy còn chưa có đi vào trong, nhưng liếc mắt nhìn lại một cái đã thấy tiêu điều. Bọn họ đều là người phương bắc, khi Mạnh Dương tuổi nhỏ theo người nhà cư trú… Đọc tiếp Sát vách – Chương 119: Phiên ngoại 2

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 118: Phiên ngoại 1

Tin nha môn Hàng Châu nửa đêm cháy, cháy ra vô số vàng bạc đã lan truyền nhanh chóng, trong 2-3 ngày đã ồn ào đến dư luận xôn xao, Bao Minh Kiệt tuy có lòng phong tỏa, nhưng miệng mọc trên người người ta, lại cản thế nào cho được? Lại cái là do… Đọc tiếp Sát vách – Chương 118: Phiên ngoại 1

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 117: Chương kết chính văn

Không ai không yêu tiền, huống chi còn là nén vàng nặng trĩu, ẩn sâu cùng công danh rồi nhanh chóng rời khỏi hiện trường, Bạch Tinh với Liêu Nhạn hoàn toàn có thể rõ ràng mà nghe thấy từng tiếng kinh hô truyền đến từ phía sau, giữa chừng còn kèm theo tiếng kim… Đọc tiếp Sát vách – Chương 117: Chương kết chính văn

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 116

Có trong nháy mắt như vầy, ý niệm tên là “đánh lui trống lớn” bay nhanh thoáng hiện ở trong đầu, nhưng rất mau đã bị chủ nhân của cái đầu phủ quyết. Mạo nguy hiểm lớn như vậy, tới cũng tới rồi, chả lẽ còn bỏ dở nửa chừng? Có khó nữa cũng phải… Đọc tiếp Sát vách – Chương 116

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 115

Đêm khuya mộng hồi, Mạnh Dương bỗng mất ngủ, khi xoay người ngồi dậy dựa vào cửa sổ thưởng hoa sen ấy, không khỏi hồi tưởng lại cuộc đời ngắn ngủi tính đến mới đây thôi của mình. Đã quên từng được nghe ai nói, khi một người bắt đầu hồi ức quá khứ, chứng… Đọc tiếp Sát vách – Chương 115

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 114

Ở trong lòng Hoàng Vĩnh Thọ, thân sơ xa gần có phạm trù nghiêm khắc tuyệt đối, hắn tuy đúng là muốn quảng nạp hiền tài, nhưng nếu hiền tài này sinh ra bất kỳ xung đột ích lợi trên tính thực chất gì đó với nữ nhi duy nhất của mình, vậy thì hắn… Đọc tiếp Sát vách – Chương 114

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 113

Trừ bỏ cửa lớn ở đường bộ ra, Ngọc Hồ sơn trang còn có 2 bến tàu khác, một cái chạy hàng, một cái chở người, hằng ngày đều do bốn người gác. Bốn gã thủ vệ đều được trang bị gậy gỗ phủ sáp ong và đoản đao, cùng với trạm canh gác có… Đọc tiếp Sát vách – Chương 113

Tiểu thư sinh sát vách

Sát vách – Chương 112

Không thể không nói, trường hợp một lần thật quỷ dị. Trong mưa bụi mênh mông cạnh Tây Hồ ôn nhuận như ngọc, thư sinh vô cùng tú khí tay trái giơ một cây dù giấy vô cùng tú khí, tay phải cầm một cái nỏ cũng tú khí luôn, toàn bộ hình ảnh chính… Đọc tiếp Sát vách – Chương 112